Bình luận về Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Việt Nam

Bình luận về Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Việt Nam

Wednesday 27 June 2012

150 .ĐỖ NGỌC UYỂN * ĐẠO ĐỨC HCM

Đạo đức của Hồ Chí Minh và cô Nông Thị Xuân
Đỗ Ngọc Uyển




x...



Đứng trước sự phá sản toàn diện về niềm tin của toàn dân Việt Nam và tuyệt đại đa số đảng viên cộng sản đối với lý tưởng của chủ nghĩa cộng sản, để cứu nguy tình trạng tuyệt vọng không còn lối thoát này, Bộ Chính Trị của đảng cộng sản đã ra chỉ thị số 06-CT/TW ngày 7/11/2006 để phát động một phong trào bắt toàn dân và toàn đảng của chúng phải: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh” trong 5 năm. Chúng hy vọng rằng với những “huyền thoại về đạo đức giả” bao quanh Hồ Chí Minh do chúng vẽ ra để tuyên truyền bịp bợm suốt bao năm nay sẽ giúp chúng thoát hiểm.
Mục đích của phong trào học tập “gương đạo đức” của Hồ Chí Minh có tầm vóc quy mô toàn quốc và rầm rộ này là để chúng cố vẽ hình ảnh một Hồ Chí Minh Bolshevik, vô tổ quốc, vô tôn giáo, tay sai của Đệ Tam Quốc Tế thành một “Bác Hồ” yêu nước, yêu dân tộc… chứ không phải một Hồ Chí Minh theo chủ nghĩa quốc tế vô sản, một thứ chủ nghĩa phủ nhận tổ quốc, từ bỏ dân tộc. Nhưng ngày nay, người dân Việt Nam đã biết suy nghĩ và với hệ thống thông tin internet toàn cầu, thời của chúng đã hết rồi. Chúng không thể tuyên truyền bịp bợm được nữa.
Sau đây là một tấm gương điển hình về đạo đức của Hồ Chí Minh. Khi làm Chủ Tịch Băng Đảng Tội Ác Cộng Sản ViệtNam kiêm Chủ Tịch Nhà Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, Hồ Chí Minh có nguyên một đội ma cô mang cái nhãn hiệu giả mạo là là ban bảo vệ sức khoẻ của “Bác”. Nhiệm vụ của đội ma cô này là đi tìm các cô gái trẻ đẹp để “bồi dưỡng” sức khoẻ cho “Bác”, để tâm sinh lý của “Bác” được điều hoà, để “Bác” có sức khoẻ phục vụ “nhân zân” và “tổ quốc xã hội chủ nghĩa”.
Vào đầu năm 1955, tên Trần Đăng Ninh, Chủ Nhiệm Tổng Cục Hậu Cần đã kiếm được Cô Nông Thị Xuân xinh đẹp, mới ngoài 20 tuổi, sinh năm 1932, có gốc gác thuộc “gia đình cách mạng,” quê quán tại tỉnh Cao Bằng. Cô Xuân được đưa về Hà Nội giao cho Trần Quốc Hoàn, Bộ Trưởng Bộ Công An, “quản lý”. Trần Quốc Hoàn giam Cô Nông Thị Xuân tại căn nhà số 66 phố Hàng Bông Thợ Nhuộm hơn 2 năm cho tới khi bị giết và bị thủ tiêu mất xác. Gia đình Cô Xuân không được phép thăm nom và cũng không biết nơi giam giữ.
Theo luật pháp quốc tế được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome (Article 7 of the Rome Statute) thì sự giam cầm phi pháp này (Imprisonment without formal charges or trial) là một tội ác chống nhân loại (a crime against humanity).
Cùng bị giam chung với Cô Nông Thị Xuân còn có hai cô em họ tên Nông Thị Vàng và Nguyệt. Sau khi Cô Xuân bị giết và bị thủ tiêu mất xác, cả hai cô này đều bị giết (murdered) để diệt khẩu và xác bị vứt xuống sông Bằng Giang để thủ tiêu. (Enforced disappearance of persons) Đây là 3 tội ác chống nhân loại được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome đối với Cô Vàng và Cô Nguyệt do “Bác” cầm đầu tổ chức.
Cách vài đêm một lần, đích thân Trần Quốc Hoàn hay tài xế đến căn nhà giam số 66 phố Hàng Bông Thợ Nhuộm chở Cô Xuân vào Phủ Chủ Tịch để “bồi dưỡng sức khoẻ cho Bác” khi đó đã 65 tuổi. Sau hai năm “bồi dưỡng sức khoẻ cho Bác”, kể từ đầu năm 1955 đến cuối năm 1956, Cô Xuân hạ sinh được một đứa con trai. Thực chất, đây là một vụ dùng quyền lực của Chủ Tịch Nước để hiếp dâm (rape), bắt làm nô lệ tình dục (sexual slavery) và ép buộc mang thai (forced pregnancy). Đây là ba tội ác chống nhân loại được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome.
Vào lúc 7 giờ tối ngày 11-2-1957, hai tên tài xế và bảo vệ của Hồ Chí Minh là Ninh Xồm và Tạ Quang Chiến đến căn nhà giam chở Cô Xuân vào Phủ Chủ Tịch để “bồi dưỡng sức khoẻ cho Bác” lần cuối cùng, bởi vì ngay đêm hôm đó Cô Xuân bị giết chết bằng búa đập vào đầu và được xe của Phủ Chủ Tịch chở xác đi vứt tại đoạn đường Nhật Tân, phía lên Chèm và dàn cảnh là một tai nạn xe hơi. Sáng hôm sau, xác Cô Xuân được công an chở vào bệnh viện Phủ Doãn và bị thủ tiêu mất tích. Cô Nông Thị Xuân đã bị giết có tổ chức, có chủ mưu để diệt khẩu tại Phủ Chủ Tịch của nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, nơi cư ngụ chính thức của Chủ Tịch Nước là Hồ Chí Minh, và sau đó xác bị mang đi thủ tiêu mất tích. Đây là hai tội ác chống nhân loại của Hồ Chí Minh đối với Cô Xuân được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome.
Về đứa con trai với Cô Xuân, Hồ Chí Minh đặt tên là Nguyễn Tất Trung, nhưng không lập giấy khai sinh. Cho tới khi chết vào năm 1969, tức là khi Nguyễn Tất Trung được 13 tuổi, Hồ Chí Minh không một lần nhìn mặt đứa con của y và không một ngày nuôi dưỡng. Có một thời gian Nguyễn Tất Trung phải sống trong viện mồ côi với tư cách là con liệt sĩ. Đạo đức của Hồ Chí Minh mà đảng cộng sản đang bắt toàn dân và toàn đảng của chúng phải “thi đua học tâp” trong 5 năm còn thua cả “đạo đức” của con chó cái, khi đẻ con ra, nó còn biết cho con bú và chăm sóc.
Tên Trần Quốc Hoàn cũng đã nhiều lần hiếp dâm (rape) Cô Nông Thị Xuân tại căn nhà giam nói trên. Hai tên Hồ Chí Minh và Trần Quốc Hoàn đã thay nhau hãm hiếp Cô Nông Thị Xuân. Một cách chính xác, Cô Nông Thị Xuân là nạn nhân của tội ác chống nhân loại của Hồ Chí Minh và Trần Quốc Hoàn chứ không phải là người yêu, người tình, vợ hay hoàng hậu… của Chủ Tịch Nước như luận điệu bao che của một số người để xuyên tạc một sự thật lịch sử.
Tóm lại, không kể 3 tội ác chống nhân loại đối với Cô Vàng và Cô Nguyệt, riêng đối với Cô Nông Thị Xuân, “Cha Già Dân Tộc” đã phạm 6 tội ác chống nhân loại được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome như sau: 1) Cầm tù (Imprisonment); 2) Hiếp dâm (Rape); 3) Ép buộc mang thai (Forced pregnancy); 4) Bắt làm nô lệ tình dục (Sexual slavery); 5) Giết người (Murder); 6) Thủ tiêu mất tích người (Enforced disappearance of person);
Ngoài 6 tội ác chống nhân loại đối với Cô Nông Thị Xuân đã được luật pháp quốc tế dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome như trình bày trên đây, “Bác Hồ muôn vàn kính yêu” của chúng còn phạm một tội đại hình đối với luật pháp quốc gia: Tội đẻ con ra mà không nhìn nhận, không nuôi dưỡng, không cấp dưỡng, vứt con ngoài đường phố, để con sống cầu bơ, cầu bất, ăn nhờ, ở đậu, lê lết từ nhà Nguyễn Lương Bằng sang nhà Chu Văn Tấn đến viện mồ côi và nhà Vũ Kỳ.
Chỉ riêng những tội ác chống nhân loại đối với Cô Nông Thị Xuân đã đủ để lột trần cái bộ mặt đạo đức giả của Hồ Chí Minh đã được Băng Đảng Việt Cộng tô vẽ suốt bao nhiêu năm nay để lừa bịp lịch sử. Ngày nay, với hệ thống tin tức internet toàn cầu, Việt Cộng không còn lừa bịp được ai nữa. Tuy nhiên, với bản chất lưu manh, quỷ quyệt, chúng vẫn trình diễn một trò hề tuyên truyền rất nham nhở, thay vì để cho “Bác” của chúng đi chầu hai cụ tổ Karl Marx và Lenin theo như di chúc, chúng đã “cơ cấu” cho “Bác” của chúng đầu vào cửa Phật. Chúng vực dậy cái xác chết khô của “Bác Hồ Bolshevik muôn vàn kính yêu của chúng”, cạo trọc đầu, cho mặc áo cà sa và đặt trên bệ thờ như một đức Phật Bồ Tát tại một ngôi chùa quốc doanh rất hoành tráng của chúng tại tỉnh Bình Dương. Thật là tột cùng của sự vô liêm sỉ.
Đỗ Ngọc Uyển
(Khoá 4 Thủ Đức/ Binh Chủng TT)
Tháng 12 năm 2008
Morgan Hill, California
Tài liệu tham khảo
http://untreaty.un.org/cod/icc/STATUTE/99_corr/cstatute.htm (Rome Statute of ICC)
http:/www.doi-thoai.com/nmc_suthat.html - Vài mẩu chuyện về cuộc đời Hồ Chí Minh của Nguyễn Minh Cần
Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên
http://www.namuctuanbao.net/843/tltk/stHCM_1.php


 

    No comments:

    Post a Comment